Thời gian trôi qua nhanh như một giấc mơ. Và chúng ta cứ quẩn quanh cuộc đời nhau như tiền định. Xa nhau tại đâu thì cũng gặp lại nhau tại đấy. Chúng tôi gặp gỡ vì bóng bàn, và rồi cùng vì bóng bàn mà gặp lại nhau.
Các vận động viên chuyên nghiệp lớn tuổi hơn thường sẽ kèm cho những vận động viên nhỏ tuổi hơn. Và anh phụ trách kèm cặp và hướng dẫn tôi. Ngày ấy tôi vô cùng bướng bỉnh và ngoan cố, lại thêm tính nghịch ngầm làm anh bao phen khốn đốn.
Mỗi buổi sáng, các vận động viên phải dậy sớm, rèn nề nếp tác phong và tinh thần thể thao. Sáu đó sẽ luyện tập đấu đơn, chiều luyện tập đấu đôi và tối thì rèn luyện thể lực. Ngày nào cũng như ngày nào, khiến tôi phát ngán.
Chỉ thích nhất là những ngày cuối tuần được nghỉ, chúng tôi được luyện những môn thể thao khác như bóng rổ, cầu lông, bơi lội, hay là võ thuật. Tối thì chúng tôi sẽ cùng nhau chơi vài trò game để giải trí. Nhưng việc tập luyện vẫn phải đặt lên hàng đầu. Càng đến gần ngày thi đấu, chúng tôi càng phải tập luyện gắt gao hơn.
Người bạn đấu cặp với tôi bị chấn thương, mặc dù nhẹ nhưng sẽ ảnh hưởng đến trận đấu của chúng tôi. Và chính áp lực đó khiến tôi gặp stress. Tôi dường như không thể cầm chắc vợt được. Vậy là mọi nỗ lực của chúng tôi trong những ngày qua sẽ vô ích ư. Thầy cho tôi nghỉ ngơi một hôm. Nằm ở phòng, tôi suy nghĩ miên man, về bản thân, về giải đấu, tôi dường như bất lực. Và rồi, tôi đã khóc.
Anh xin nghỉ buổi tập chiều, đưa tôi ra biển chơi. Cuối cùng, tôi cũng đã lấy lại được tình thần, mùa giải năm đó, chúng tôi dành được HCV đôi nữ và HCV đơn nữ. Sau mùa giải, tôi quay trở về, chia tay mọi người, và không gặp lại anh. Mẹ không cho tôi thi đấu đến bóng bàn nữa vì bà không muốn cho tôi theo con đường VĐV bóng bàn chuyên nghiệp. Tôi tập trung vào học văn hóa và tương lai tôi sẽ thi vào một trường Kinh tế.
10 năm sau, bóng bàn lại đưa chúng tôi gặp lại nhau. Tôi lúc này vừa được nhận vào một đơn vị phân phối sản xuất đồ thể thao. Anh lúc này phụ trách các CLB bóng bàn toàn quốc. Hôm đó, khi tôi vừa bước ra khỏi Đại Việt Sport- một đơn vị mà công ty tôi hợp tác để mua bàn bóng bàn thì gặp anh.
Ban đầu anh không nhận ra tôi vì đã quá lâu, khi xưa tôi còn là một cô bé 12, giờ đã 22 rồi. Còn anh thì vẫn như xưa, vẫn vẻ mặt ấy, điềm đạm, nhưng vóc dáng thì đã là của một người đàn ông trưởng thành. Chúng tôi nói về bóng bàn, về những tháng ngày đã qua, về cuộc sống hiện tại và trở thành những người bạn tri kỉ của nhau.
Nếu bạn quan tâm đến các sản phẩm khác của Đại Việt Sport như : may chay bo dien, giàn tạ đa năng, ghế tập bụng, xe đạp tập thể dục, xà đơn gắn tường có thể liên hệ qua HOTLINE : 1900 6753 để được tư vấn miễn phí về sản phẩm.